Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

Chưa thể

Thời gian trôi qua, tưởng rằng nhiều thứ đã xa mờ, đã nguôi ngoai, nhưng đêm qua nghe tiếng gà gáy sáng, giật mình....ám ảnh chưa thể phai nhòa.

Ban đầu, chỉ là sợ khi đi ngang qua những đám....đông, sợ bắt gặp mọi người, sợ cả quê hương yêu dấu, sợ những chiều tối cuối tuần, sợ lất phất hạt mưa bay, sợ và sợ...

Tưởng rằng chỉ còn những giây phút chạnh lòng ngắn ngủi, nhưng không, như những giấc mơ, không thể ngăn cấm bình thường. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét