Nhấp ngụm trà sen ngẫm sự đời
Ngọt, bùi, cay, đắng, chát bờ môi
Táo đen, tử đỏ, nhân sen bạc
Tâm tính thắm hồng, đừng như vôi.
Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012
Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012
Trâu và Chó
Có câu chuyện ngụ ngôn nói về Trâu và Chó tìm cách trốn khỏi nhà chủ vì
bị đối xử không tốt. Chó muốn cắn đứt sợi dây thừng buộc mũi Trâu để
giúp Trâu chạy thoát, nhưng Trâu tiếc sợi dây thừng đã ở trên mũi bao
năm, nên Chó tháo đầu dây buộc ở thân cây. Cả hai sau đó bỏ chạy, nhưng
khi nhìn lại, Chó thấy Trâu bị chủ bắt trở lại do dây bị vướng vào tảng
đá, đành trở lại kiếp đi cày.
Trong cuộc sống đôi khi cái được lại là mất, mất lại chính là được, đôi khi giữ lại không phải là được, còn vứt bỏ lại không phải là mất...tương lai có thể bị chặn ngang chỉ vì những thứ thuộc về quá khứ mà ta không nỡ vứt bỏ đi.
Trong cuộc sống đôi khi cái được lại là mất, mất lại chính là được, đôi khi giữ lại không phải là được, còn vứt bỏ lại không phải là mất...tương lai có thể bị chặn ngang chỉ vì những thứ thuộc về quá khứ mà ta không nỡ vứt bỏ đi.
Lối đi ngay dưới chân mình
Người ta kể, những con trai có ngọc là nhờ những hạt cát lọt vào trong
kẽ mắt của trai. Đau, nước mắt trai ứa ra, bọc tròn lấy hạt cát. Ngày
lại ngày, nước mắt cô thành ngọc. Soi lên trong nắng, hạt ngọc nào cũng
có một tâm cát ở trong.
Có những con trai có ngọc và có những con trai không có ngọc.
Những con trai có ngọc - khởi đầu từ một vết đau....
(Trích trong truyện của Nguyễn Lê My Hoàn)
Có những con trai có ngọc và có những con trai không có ngọc.
Những con trai có ngọc - khởi đầu từ một vết đau....
(Trích trong truyện của Nguyễn Lê My Hoàn)
Niềm tin
Tôi muốn bắt đầu blog này bằng từ niềm tin bởi trong cuộc sống, không có
niềm tin sẽ rất khó sống, mất niềm tin là mất tất cả. Thực tế đã và
đang rất phũ phàng, làm niềm tin bị lung lay, con người thay đổi. Chỉ
biết rằng đâu đó vẫn còn những không gian để gửi gắm niềm tin như biển
chẳng hạn, vì biển mãi vẫn xanh, ngàn đời không đổi, nếu sống thật với
lòng biển rất bình yên, nếu làm điều sai trái biển rất dữ dội.
Tôi và biển xanh, mãi mãi.
Tôi và biển xanh, mãi mãi.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)